Tôi Vừa Nhận Được Công Việc Bảo Vệ Ở Một Khu Mua Sắm Hẻo Lánh. Tôi Tìm Thấy Một Bản Quy Luật Kỳ Lạ Trong Tài Liệu Hướng Dẫn Nhân Viên (p5)

khu mua sắm buổi tối

Tôi đấu tranh một tí trước khi nỗi thèm khát được ngủ chiến thắng tôi. Tôi không còn sức và ngủ là một lựa chọn sung sướng. Nếu phải chết đêm nay, tôi thà chết trong lúc ngủ. Khi nhận thức dần thoát khỏi người tôi, thứ duy nhất tôi thấy là những bóng đen bao quanh lấy tôi. Khi đấy tôi không còn thấy chúng như những mối đe dọa và tôi đang trong mơ.

***

Sáu giờ sáng

Đệt!

Tôi nhận ra mình đã ngủ quên mất hai tiếng. Tôi đã phá luật rồi và giờ phải chịu hậu quả. Tôi mở điện thoại của mình ra xem và chợt nhớ là đã đăng bài viết cuối cùng trước khi ngủ. Tôi đọc qua những bình luận và họ điên cuồng gọi tôi ráng thức. Đột nhiên mắt tôi như bắt được vàng khi thấy lời bình luận của một người có tên là phantomrogers:

Nước chanh có thể được sử dụng như mực vô hình. Thử dùng lửa để làm ấm tờ giấy danh sách luật, luật 10 có thể sẽ xuất hiện.

Tôi trúng vàng rồi. Tôi nhanh chóng lấy tờ giấy có những luật lệ ra và dùng bật lửa. Trước khi có gì xảy ra trong phòng bảo vệ, tôi phải ra khỏi đây. Cẩn thận hơ nóng tờ giấy ghi luật, phải thật kĩ đều để không làm cháy nó. Khi tôi dần mất hy vọng, tôi thấy một dòng chữ nâu bên dưới tờ giấy. Tôi đưa bật lửa tới gần giấy hơn, chữ bắt đầu hiện rõ ra:

Luật 10. Bây giờ bạn đã biết luật này bị ẩn giấu. Luật này chỉ nên được sử dụng như phương pháp cuối cùng. Giả sử bạn đã ngủ quên. Đây là lúc bạn phải dùng luật này. Nếu không, bạn sẽ chết một cái chết khủng khiếp trong khu mua sắm. Bạn có 15 phút sau khi tỉnh dậy để thực hiện. Nếu không làm kịp trong vòng 15 phút, khu mua sắm sẽ không cho bạn thoát ra.

Bạn sẽ tỉnh dậy trong phòng bảo vệ. Leo thang lên nóc tòa nhà và nhảy xuống. Cố nhảy ở phần sau của tòa nhà và tiếp đất lên phần cỏ rừng xung quanh khu mua sắm này. Hy vọng nó sẽ là lớp đệm để giảm thiểu chấn thương. Cố tiếp đất bằng cả tay và chân, chúng tôi sẽ đến đón bạn.

Tới bây giờ tôi biết chắc là tôi phải làm theo luật. Tôi thì không phải luôn giỏi ở khoảng độ cao nhưng tôi cần phải làm điều này. Tôi đứng dậy và giật mình khi tôi đặt trọng lượng cơ thể lên mắt cá. Leo thang một cách chậm rãi, tôi kiểm tra lại đồng hồ:

Sáu giờ bảy phút.

Tôi còn nhiều thời gian.

Tôi đã lên đến nóc và bước đến rìa của tòa nhà. Ở đây vẫn có hàng rào quanh rìa nên tôi phải trèo qua và đứng ở mép rồi nhìn xuống. Tim tôi gần như nhảy ra khỏi cổ tôi.

Tôi đang ở rất rất rất cao. Chân tôi quờ quạng lũng lẵng. Tôi từ bỏ rồi bắt đầu lùi lại. Rơi từ độ cao này tôi chết chắc.

Tôi lại thấy hai bóng đen xuất hiện từ lối thoát hiểm sân thượng, mà tôi đã đi qua mấy phút trước. Bọn chúng chờ chực, vừa hú vừa tiến đến gần tôi. Dần dần bao vây tôi, và tôi phải đối mặt giữa hai lựa chọn:

Nhảy.

Hoặc

Đối mặt.

Bản năng chiếm lấy tôi và tôi nhanh chóng đu người qua rìa và nhảy. Thời gian ngưng đọng lại. Tôi chậm rãi nhìn mặt đất cứng không khoan nhượng di chuyển đến gần chân tôi. Tôi vỗ cánh tay một cách điên dại cố bay như một con chim, nhưng trọng lực không cho phép. Tôi nhìn lên và thấy những bóng đen ấy đang dõi theo tôi. Tôi nhìn xuống lại, mặt đất không còn ở xa tôi là mấy.

Bàn chân tôi va chạm trước, tôi nghe nhiều tiếng gãy. Tiếp đến là đầu gối tôi rồi đến tay tôi. Tôi cảm nhận được cổ tay mình vụn vỡ. Một nhánh cây đã đâm vào ống quyển phải của tôi. Của người tôi đau rát trong khoảnh khắc cuối cùng trước khi đầu tôi đập vào đất và mọi thứ tắt lịm.

***

Tôi tỉnh dậy trong nhịp beep của máy móc bệnh viện. Tầm nhìn của tôi còn mờ, cơ thể của tôi nhức nhói. Đầu óc mập mờ, tôi không thể suy nghĩ tỉnh táo được. Tôi nghe tiếng TV ở trên tôi.

Khu mua sắm bị cháy. Bảo vệ nhảy từ sân thượng để thoát chết.

Tôi nghe những đoạn nhỏ nhưng không thể nhớ hết được, tôi lại bất tỉnh. Khi tôi thực sự tỉnh giấc, của người tôi thực sự đau đớn. Thuốc giảm đau đã không còn tác dụng và đầu óc tôi đã tỉnh táo trở lại. Phần lớn cơ thể tôi bị bó bột nhưng bác sĩ bảo rằng tôi sẽ hoàn toàn bình phục trong vòng vài tháng.

Tôi nhìn thấy tờ chi phiếu $10 000 ở trên bàn. Họ trả tiền nhiều hơn gấp đôi lương của tôi.

Người nhà của tôi đến thăm không lâu sau đó. Hình như là khu mua sắm bị cháy và tôi đã nhảy khỏi tòa nhà để tự cứu mình. Tôi cố kể cho họ biết chuyện gì đã thực sự xảy ra nhưng họ chỉ cho tôi những ánh nhìn lo ngại. Họ gọi bác sĩ vào. Tôi đoán ra là họ nghĩ kí ức của tôi đã bị ảnh hưởng vì va chạm ở đầu. Khoảng phí $10,000 đó có thể là tiền quyên góp từ công ty bảo vệ, và họ cũng trả mọi chi phí bệnh viện của tôi.

Cuối cùng cũng có thể lấy được điện thoại của tôi từ mẹ và thấy một dòng tin nhắn.

Chúng tôi rất vui rằng anh vẫn còn khỏe. Chúng tôi tin rằng anh bây giờ có đủ khả năng để trở thành nhân viên chính thức cho đội bảo vệ khu mua sắm. Chúng tôi sẽ trả lương cho anh $75 một giờ và sẽ lo hoàn toàn chi phí hóa đơn sức khỏe. Lần này, anh được bổ nhiệm ở vị trí cổng chính. Chi tiết về ca trực tiếp theo sẽ được gửi đến anh khi anh bình phục. Hãy nhớ rằng, chúng tôi đang giữ xác của Dylan.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *