Răng Sữa

quả táo

Mia và Sam đã ly thân từ khi đứa con gái của họ, Adriana, lên sáu tuổi. Mia đã giành được quyền nuôi Adriana cho những ngày trong tuần, và Sam là cuối tuần. Nhìn chung, Mia nghĩ rằng Sam là một tên khốn (và tất nhiên dẫn đến chuyện ly thân), nhưng cô chưa bao giờ nghĩ gã là một người biến thái hay nguy hiểm. Và rõ ràng, gã ta yêu thương Adriana hơn bất cứ thứ gì trên đời.

Tuy nhiên, khi Mia đến đón Adriana vài tuần trước, cô bé đã có biểu hiện khá lạ. Bé đã e dè không muốn tiết lộ chuyện gì đã xảy ra, nhưng cuối cùng Mia cũng tìm được cách để cô bé nói nguyên nhân.

Bố của cô bé gần đây đã quấy rầy cô về những cái răng sữa, Adriana nói, nói về cách chúng đặc biệt đến nhường nào và hỏi đủ loại câu hỏi về chúng. Rằng con đã rụng răng nào chưa, có răng nào đang bị lung lay không, răng nào là răng yêu thích của con. Adriana nói điều ấy đã xảy ra mỗi cuối tuần. Ban đầu cô bé nghĩ điều ấy hài hước, nhưng giờ thì nó thật khó chịu.

Rõ ràng thì, những ngày cuối tuần đó gã đã không tin lời con mình rằng vẫn chưa có răng nào đang lung lay. Gã ta đã bảo cô bé mở miệng ra, và rồi đưa ngón tay vào trong. Chầm chậm, gã lay nhẹ những cái răng, từng cái một.

Tới lui, tới lui.

Mia đã giận dữ và gọi điện cho gã. Điều này thật kỳ quái và biến thái vượt qua giới hạn. Thế nhưng, Sam đã một mực nói rằng Adriana đã nói phóng đại.

Tuy nhiên, Mia đã yêu cầu gã không được chạm vào răng của con cô nữa. Nếu gã còn làm thế, cô sẽ ra tòa để xin phép hủy bỏ quyền chăm sóc con của gã. Nhưng trong suy nghĩ, cô thắc mắc liệu họ thậm chí sẽ làm gì về sự việc này. Đấy có phải là lạm dụng? Nhưng chắc chắn nó rất xấu và sai trái.

Sam đón Adriana từ trường trong ngày thứ Sáu. Gã đã không chạm vào con, nhưng vẫn tiếp tục sự kiên trì của mình để hỏi han về chủ đề ấy.

“Răng nào là răng yêu thích nhất của con tuần này?” Gã đã hỏi thế khi cả hai cùng ăn tối, một bữa tối đầy tò mò bất ổn với toàn những món ăn giòn rụm.

Cô bé đã không trả lời, cắn vào một quả táo một cách đầy chủ ý.

“Thế thì để bố chọn răng yêu thích của bố nhé?”

Cô bé nhìn chăm chăm vào đĩa thức ăn và nhai, cố tránh ánh mắt người bố.

“Bố hứa là bố chỉ nhìn thôi.”

Cô bé nuốt thức ăn, và rồi sau đó là một quãng tĩnh lặng dài và không dễ chịu.

Cuối cùng, khi không còn biết phải làm gì, cô bé mở hàm ra và ngả đầu ra sau.

Khi gã thấy một khoảng trống ở hàng răng dưới, gã nổi cơn thịnh nộ.

“NÓ ĐÂU RỒI?”

Sam mở tung cửa nhà Mia. Cái răng đó nhất định phải còn ở đâu đây. Adriana, với khuôn mặt đầy nước mắt, đã nói cho gã biết rằng mình đã để răng ở dưới gối đêm trước và rằng tiên răng đã đến và lấy đi mất rồi.

Điều ấy đồng nghĩa rằng Mia đã lấy nó đi. Hy vọng con điếm đó vẫn chưa ném nó đi mất.

Gã chạy khắp ngôi nhà trống, bước nhanh đến phòng ngủ mà đã từng là của gã.

nóđâurồinóđâurồinóđâurồinóđâurồi

Gã mở toang cửa và bật đèn lên.

Mia đang ngồi trên giường, đôi môi cô di chuyển liên tục khi cô khẽ thì thầm với chính mình. Cô ta đang nhìn vào chiếc răng đang được giữ giữa ngón cái và ngón trỏ của mình.

“Anh đã đúng,” cô nói.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *